qiū sī sān shǒu qí yī
qiū fēng qiū yǔ zhòu hán chuāng ,
秋 风 秋 雨 皱 寒 窗,
yè lěng gū dēng dú zì liáng 。
夜 冷 孤 灯 独 自 凉。
xiǎo jìng cháng ān wú xiàn sī ,
晓 镜 常 安 无 限 思,
hé rén tóng zuò yuè xià liáng ?
何 人 同 坐 月 下 凉?
这首诗以秋风秋雨为背景,描绘出一种孤寂清冷的氛围,表达了诗人内心的惆怅与思念之情。通过“寒窗”、“孤灯”等意象,将孤独和寂寞表现得淋漓尽致,而最后一句则流露出对知己相伴的渴望。