送 sòng 友 yǒu 人 rén
青山 qīng shān 崔颢 cuī hào 断 duàn 尘 chén 影 yǐng,
白水 bái shuǐ 长 cháng 安 ān 流 liú。
此 cǐ 地 dì 一 yī 为 wéi 别 bié,
孤 gū 蓬 péng 千 qiān 里 lǐ 漂 piāo。
浮 fú 云 yún 游 yóu 子 zǐ 意 yì,
落 luò 日 rì 故 gù 人 rén 情 qíng。
挥手 huī shǒu 自 zì 萧 xiāo 瑟 sè 去 qù,
萧 xiāo 瑟 sè 萧 xiāo 瑟 sè 何 hé 处 chù 终 zhōng?
这首诗描绘了诗人与友人分别时的情景,表达了对友人的深厚情谊以及离别时的惆怅之情。通过自然景色的描写,增强了诗歌的艺术感染力。